Ở đất nước tôi.
Mọi người cố gắng giữ lại những khoảng trống trong tâm hồn họ. Trong khoảng vô cùng không thể tư duy đó, họ nuôi dưỡng niềm tin vào lòng tốt của con người và chân lý cho cuộc đời.
Với chúng tôi, tâm linh chính là thái độ sống với niềm tin đó.
Vì thế, tôi muốn tạo ra một không gian để mọi người tự gặp gỡ với chính mình, và một nơi để kết nối các tôn giáo với nhau.
Thông qua mục đích đó, tôi muốn dùng kiến trúc giải quết các vấn đề liên tôn, phân biệt tôn giáo. Và tìm kiếm một thứ kiến trúc hài hòa giữa phương đông và phương tây. Đồng thời khảo sát các ý niệm cốt lõi của tư tưởng phương đông trong không gian kiến trúc. Và cuối cùng tìm kiếm một thứ kiến trúc có sức mạnh tác động vào nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn con người.
In my country.
People try to not lose the void in their hearts, to protect their belief in human goodness, and truth for life.
I think that was the original of religious belief.
So , I wanted to create a space where each person meet themselves, and religious connections with each other..
Thereby. I want to use the architecture to unify the religion together, and using the power of the architecture impact on the deepest place in the human soul.
I surveyed the space by the basic concepts in Oriental thought for architecture include nothingness, ìnfinity, empty, present moments...
Công trình được quan niệm giống như một đền thờ, hoặc một quãng trường thực tại.
Trước tiên nó là một đền thờ cho tất cả các tôn giáo.
Tôi khảo sát qua các hệ thống tôn giáo ở phương đông và phương tây và phương đông để cố gắng dung hòa chúng. Vì thế tôi dùng những bức tường nhẹ đặt song song với nhau và khoét rỗng chúng, để tạo ra phần rỗng là một nửa khối cầu. nửa khối cầu cho phép ánh sáng xuyên qua khoảng giữa các bức tường và có hình dạng như những mái vòm trong kiến trúc của các tôn giáo phương tây.
Sau đó, mái vòm được phản chiếu lại bàng một hồn nước cạn, hồ nước cho phép mọi người đi trên đó và ngồi xuống những tảng đá đặt sẵn trong lòng hồ.
Nhờ dự phản chiếu của hồ nước mái vòm được lặp lại tạo thành một khối cầu chỉ còn nước và ánh sáng. Các diện tường song song đống nhất với nhau. Khi đó đường chân trời biến mất, không gian hữu hình trở thành vô hình, từ giới hạn trở nên vô cùng, đặc và rỗng đảo lộn với nhau. Một không gian vô định được hình thành. Đó là những ý niệm cơ bản trong tôn giáo phương đông.
Thứ hai, công trình là địa điểm để mỗi người gặp gỡ với chính mình, để thiện đinh, cầu nguyện, khám phá bản thân.
Tất các yếu tố kiến trúc tự dung hòa và biến mất, toàn bộ không gian chỉ còn là sự hòa điệu của ánh sáng và nước. Chỉ cần một chút rung động nhỏ trên bề mặt nước, hoặc một âm thanh cũng đủ làm biến đổi toàn bộ không gian. Vì thế sự tĩnh lặng tuyệ đối được tạo ra ôm lấy một không gian nhạy cảm.
Sự nhạy cảm ấy giúp mở rộng tâm hồn con người với thực tại, nước làm thanh tẩy tâm hồn họ, và ánh sáng chuyển trực tiếp lời nguyện cầu của họ tới Chúa Trời.
My project is like a temple, or a square.
Acommon space for all religions.
I put parallel walls and hollowed them, to evoke a Roman dome, that is a symbol of religious architecture in the west.
Then, to that space are reflected by a lake. structural and architectural elements mixed together and erased. Thus a pure sphere created by the water and light. The horizon are erased, the space from the tangible becoming invisible, limited is extremely . An infinite space is created. That is the idea of the traditional Western religions.
One space for people meet themself and be purified.
In the interaction of light and water. space becomes sensitive to any vibration of the surface water, and sound. Absolute stillness surrounded a sensitive space.
Sensitivity helps each person to open their soul to the present moment, water cleanses their soul and the light they take their prayers to the God.
Area: 625m2.
Location: Hue- VietNam.
Structure :lightweight construction.
Materialconcrete, light, water.
Nguyen Dinh Phuong